

Tổng hợp DNA nhân tạo, một công cụ cơ bản của sinh học tổng hợp, cho phép các nhà khoa học tạo ra các phân tử DNA của hầu như bất kỳ trình tự nào mà không cần khuôn mẫu. Quá trình xây dựng bắt đầu bằng việc tổng hợp từng bazơ của oligonucleotide (oligos), sau đó là lắp ráp thành các đoạn DNA mạch kép (dsDNA). Các đoạn DNA tùy chỉnh này có thể được sử dụng trực tiếp, nhân bản thành các vectơ hoặc lắp ráp thành các cấu trúc lớn hơn để phục vụ nhiều mục đích nghiên cứu khác nhau (xem bảng bên dưới).
So với các kỹ thuật sinh học phân tử cổ điển như đột biến định hướng vị trí, công nghệ tổng hợp gen tạo ra các trình tự mới với sự kết hợp vô song giữa tốc độ, độ chính xác và tính linh hoạt. Dưới đây, chúng ta sẽ khám.
Tổng hợp DNA nhân tạo, một công cụ cơ bản của sinh học tổng hợp, cho phép các nhà khoa học tạo ra các phân tử DNA của hầu như bất kỳ trình tự nào mà không cần khuôn mẫu. Quá trình xây dựng bắt đầu bằng việc tổng hợp từng bazơ của oligonucleotide (oligos), sau đó là lắp ráp thành các đoạn DNA mạch kép (dsDNA). Các đoạn DNA tùy chỉnh này có thể được sử dụng trực tiếp, nhân bản thành các vectơ hoặc lắp ráp thành các cấu trúc lớn hơn để phục vụ nhiều mục đích nghiên cứu khác nhau (xem bảng bên dưới).
So với các kỹ thuật sinh học phân tử cổ điển như đột biến định hướng vị trí, công nghệ tổng hợp gen tạo ra các trình tự mới với sự kết hợp vô song giữa tốc độ, độ chính xác và tính linh hoạt. Dưới đây, chúng ta sẽ khám